#7 Mùa hè cuối cùng


Mùa hè cuối cùng

12a4 - 27/4/2011

Khi nhắc đến Mùa hè thì bạn nghĩ tới điều gì?

Có phải là biển xanh cát trắng nắng vàng, là những chuyến du lịch như cái mùa hè lí tưởng các nhãn hàng thường tiếp thị đến người tiêu dùng không? Hay nó sẽ thi vị như trong thơ văn, có những cánh diều, những dòng sông quê yên ả, cùng cánh đồng thơm ngát hương lúa chín. Hay nó sẽ ngập tràn những chuyến phiêu lưu li kì hấp dẫn như mùa hè trong truyện Kính Vạn Hoa của bác Nguyễn Nhật Ánh có Quý Ròm, Tiểu Long và nhỏ Hạnh. 

Còn với tôi mùa hè chính là cái nút “restart”. Tôi thường lấy mùa hè làm cột mốc để vượt qua từng năm học. Nếu lỡ năm này chưa tốt tôi lại ước mùa hè đến thật nhanh để có thể nghỉ ngơi và âm thầm quyết tâm chuẩn bị lại cho năm học mới. Mùa hè của chúng tôi còn có tác dụng xóa kí ức thần kì vì nếu có lỡ giận dỗi đứa bạn nào, qua hè tự dưng chúng tôi lại xí xóa hết cho nhau. 

Khi ấy mùa hè trong tôi luôn gắn liền với trường học và bạn bè. Và tôi tin không chỉ riêng mình, mà bất kể ai từng có tuổi học trò đẹp đều ít nhất một lần xao xuyến mỗi khi nghe hè về với tiếng ve, với sân trường vắng lặng trải đầy cánh phượng, cùng những dòng lưu bút viết vội như trong bài hát “Tình Thơ”.Tôi thường thắc mắc tại sao mấy bài hát về mùa hè của tuổi học trò như bài Tạm biệt, Tạm Biệt Nhé, bài Giấc mơ thần tiên luôn mang đến cảm giác buồn man mác. Mãi chẳng có câu trả lời để rồi khi mùa hè cuối năm 12 đến, tôi chợt thấy mình như đang sống trong những bài hát kia. 

Tôi nhớ mùa hè năm đó, cả trường cấp ba đã nghỉ hết chỉ còn đám học sinh cuối cấp chúng tôi được thầy cô phụ đạo hết công suất để chuẩn bị thi tốt nghiệp và Đại học. Những ngày cuối cùng ấy, chúng tôi không cần mặc đúng đồng phục vì chú Tư bảo vệ chỉ cần nhìn là biết mấy đứa này học lớp mấy, cũng chả cần phải ngồi trong lớp nghiêm trang học bài mà có thể lang thang khắp sân trường tìm góc nào ưa thích mà “gặm” đề cương, thuộc thì vào trả bài xong xuôi là được về. 

Vậy mà khi thuộc bài rồi có đứa nào chịu về đâu, chúng tôi cứ nấn ná ở trường viết lưu bút cho nhau, chụp thêm vài bức ảnh, để được ở gần bên nhau lâu một chút. Cả bọn còn tổ chức sinh nhật bất ngờ cho tôi nữa. Tuy không nói thành lời, không biết gọi tên cảm xúc nhưng chúng tôi bất giác như đang cố níu cho dài mùa hạ cuối cùng đó. Mùa hè ấy, đứng ở sân trường chỉ lác đác vài đứa chúng tôi, tôi bỗng muốn thời gian ngưng lại, bởi vì tôi biết khi nó qua đi thì tôi phải bước chân vào thế giới không còn mùa hè đúng nghĩa nữa. Nhưng ai rồi cũng phải bước qua mùa hè buồn bã đó mà lớn lên lao vào các dự định cho tương lai. 

Mùa hè của những năm về sau sẽ là học vượt ở Đại học, là làm thêm là thực tập, là chạy KPI không khác gì với những mùa khác trong năm. Và nay những cô cậu học trò năm xưa từng thích tắm mưa, đôi lúc còn giở thói hờn trách mùa hè vì lỡ tay trút xuống những cơn mưa bất chợt, Tuổi học trò cùng mùa hè đã trở thành kỉ niệm đẹp, thành một phần thanh xuân của cả bọn chúng tôi. Đôi khi mệt mỏi tôi lại tìm về những trang lưu bút, những bức ảnh thời hoa niên để được phút chốc sống lại những ngày còn mê mưa, còn yêu màu nắng ấy, và để ngược dòng thời gian tìm về mùa hè cuối cùng thân thương ấy của chúng tôi.

Nhận xét

Có Thể Bạn Sẽ Thích