#8 Thư tay..
THƯ TAY..
Bạn có bao giờ tốn thời gian chọn giấy thật đẹp, tự tay viết một bức thư, sau đó mua con tem xinh xinh dán tỉ mỉ vào góc phải phong bì, nắn nót viết tên người nhận kèm địa chỉ. Vài ngày sau lại hồi hộp chờ thư hồi âm chưa?
Cách đây mười năm mình từng như vậy. Có một người bạn chuyển đi xa sống, thế là đám ở lại cứ từng mùa lại rủ nhau viết thư cho nó. Nó từ xa xôi cũng gởi thiệp mừng về cho cả bọn. Lần thì gởi về nhà đứa này lần thì gởi về nhà đứa kia. Chỉ tủn mủn vài chữ thôi cũng, chẳng theo cấu trúc viết thư được học ở trường mà tụi mình vui mừng ghê lắm.
Nhận được thư từ nơi xa xôi mình thường mơ màng suy nghĩ, lá thư này được viết ở một nơi thật xa. Biết đâu được viết khi ở ngoài đang đổ tuyết, hay dưới ánh nắng và bầu không khí của một nơi mình chưa bao giờ đặt chân đến. Rồi lá thư đi một quãng đường dài vĩ đại, tốn hết 14 ngày, vượt đại dương, núi đèo, còn cỡi trên mây nữa mới đến được đây. Chỉ nghĩ vậy thôi là mình thấy thần kì lắm rồi.
Nhưng cũng chỉ được đôi lần, cuộc sống bề bộn lại cuống tất cả đi mất, quên luôn cả ngày sinh nhật quên luôn cả viết thư cho nhau.
Ngày nay lại có mạng xã hội, chúng ta cứ nghĩ có Kết Bạn rồi thì muốn nói chuyện với nhau lúc nào chả được vậy mà có khi cả mấy năm trời chẳng hỏi thăm nhau lấy một câu. Dù có cập nhật tin tức của nhau mỗi ngày. Nghĩ cũng ngộ ha.
Chắc có lẽ vì chúng ta chẳng còn gì chung để nói với nhau nữa.
Viết thư tay bây giờ lỗi thời lắm rồi, chã còn ai viết nữa đâu. Mình cảm thấy thật may mắn vì đã được trải qua cảm giác vui mừng hồi hộp vì những cánh thư. Những bức thư từ nơi xa xôi ấy mình vẫn còn giữ, nhìn lại vẫn thấy vui và vẫn cảm thấy thật sự quá thần kì khi nó đến được nhà mình. Mỗi lần nhìn chúng cứ như là mình được nghe chúng nó kể lại những câu chuyện bạn bè của ngày xưa vậy.
Nhận xét
Đăng nhận xét