THE AGE OF ADALINE - CUỘC ĐỜI CỦA ADALINE

 


Adaline

Chào mừng các bạn đã đến với nhà kho của Ú đây là góc nhỏ để mình sáng tạo và chia sẻ những điều mình nghĩ là có ích cho mọi người.

Trong bài này mình sẽ chia sẻ với các bạn cảm nhận của mình khi xem bộ phim viễn tưởng lãng mạn The Age of Adaline bộ phim luôn trong danh sách “phải xem” nếu có ai tìm mình hỏi có xem gì hay để xem không.

Mình xem phim cách đây rất lâu rồi trên kênh Star Movies, hôm đó hên sao xem được trọn vẹn cả tập không bị mất phút nào, sau này mình có xem lại một lần nữa, và vẫn cảm thấy hay như lần đầu. Mình thích phim từ thoại, đến tạo hình nhân vật, thích nhất là thông điệp ý nghĩa phim truyền tải đến người xem.

Xin tóm tắt phim một tý để các bạn nắm được bố cảnh của phim nhé. Phim kể về Adaline, một phụ nữ đẹp thông minh, có gia đình hạnh phúc, nhưng biến cố đến chồng mất, cô bị tai nạn giao thông nhưng không chết mà trở thành bất tử không già. Để sống một cuộc sống bình thường cô phải thay chỗ ở liên tục, đổi giấy tờ mấy mươi năm một lần.

Trong quá trình đó cô có trải qua một mối tình nhưng cô không dám nói bí mật của mình cho người ấy biết. Mãi đến nhiều năm sau khi cô tình cờ gặp và yêu con trai của người tình cũ thì cô mới can đảm nói ra bí mật.

Tạo hình nhân vật trong phim rất đẹp. Vì Adaline sống qua nhiều thời kì cho nên thời trang của cô cũng biến hóa theo thời gian. Những bộ quần áo của nhân vật được chăm chút rất kĩ, bên cạnh đó là bối cảnh qua từng thời kì từ cổ điển đến hiện đại đều được thể hiện rất đặc trưng, làm người xem là mình luôn háo hức để chờ đến khung hình tiếp theo, cứ như là được du hành thời gian vậy. Các bạn có thể xem qua trong video này.


Còn về nội dung, phim thiên về tình cảm chứ không có yếu tố giật gân nào hết, toàn phim là cuộc hành trình của Adaline được kể lại theo ngôi thứ ba. Kèm theo đó là rất nhiều câu thoại ý nghĩa có giá trị chiêm nghiệm về cuộc đời. Thú thật thì đây là phim đầu tiên mình xem mà nhân vật gần như được bất tử nhưng lại không hề vui sướng với điều đó một chút nào.

Như mình có nói ở trên, phim thiên về tâm lý tình cảm (dù có yếu tố hơi siêu nhiên một tý) cho nên rải khắp phim là những đoạn hội thoại đầy ý nghĩa cùng với những cảnh phim lãng mạn đến nao lòng.

Mình thích nhất cảnh hai nhân vật chính hẹn hò ở một nhà kho củ có những chiếc xe hơi xưa, cả hai cùng uống rượu và ngắm nhìn trần nhà phát sáng, nhìn họ lúc đó cứ như đang trôi nổi giữa dãy ngân hà.


Các bạn có thể xem thêm clip ở đây:

Còn một cảnh hẹn hò nữa mà mình cũng thích không kém đó là lần nam chính đưa nữ chính đến một căn hộ có thể nhìn sang lớp học khiêu vũ, hai người cùng ngắm nhìn họ và trò chuyện. Đó cũng là là lần hẹn mà Adaline quyết định mở lòng với một người đàn ông sau nhiều năm e sợ, mặc dù vẫn chưa nói cho anh nghe bí mật lớn của đời mình.

Cuối cùng cảnh mình làm mình phì cười và không khỏi thán phục là cảnh nam chính cố gắng mời được nữ chính đi hẹn hò. Trước cảnh đó nam chính đã để ý nữ chính từ rất lâu, và hai người cũng đã gặp nhau trong buổi tiệc cuối năm, nhưng nữ chính luôn lẫn tránh không muốn có bắt kì liên hệ nào với người khác và bị chụp ảnh.

 

Nam chính đã gây ấn tượng với nữ chính bằng cách tặng hoa có một không hai. Đó là tặng cô những cuốn sách có tựa là những loài hoa vì cô làm thủ thư ở thư viện. Và khi cô đồng ý có một buổi hẹn với anh thì anh tự tin nói rằng anh sẽ đưa cô đến “nơi cô chưa đến trước đây”. Đối với một người đã sống hơn trăm năm thì lời hứa hẹn này có lẽ vừa thú vị vừa là một lời thách thức.

Phim cũng làm mình có suy nghĩ khác khi so sánh giữ việc già bên cạnh người yêu thương và bất tử trẻ trung nhưng chỉ một mình, rằng việc là một điều bình thường của cuộc sống và thiếu đi điều đó cũng làm cho nhân vật chính khao khát nó không khác gì mong mỏi ước mơ của đời mình thành hiện thực. Liệu có phải vì Adaline trong phim không có được nó nên mong muốn có, còn già đi đối với chúng ta đã là điều mặc định nên ta chẳng còn thấy nó là điều cần thiết?

Lúc trước mình nghĩ con người thật may mắn nếu được trẻ mãi không già, mình sẽ có dư dã thời gian để học thêm những cái mới trải nghiệm những điều chưa từng thử, nhưng mình lại nông cạn không hề nghĩ đến viễn cảnh nếu mình sống mãi thì mình sẽ phải chứng kiến lần lượt người thân của mình lìa xa thế giới. Có lẽ cũng vì thế mà Adaline sợ phải gắn bó với một ai đó quá sâu.

Thêm nữa mình cũng nghiệm ra rằng có cái chết thì sự sống mới có ý nghĩa, nếu biết một ngày nào đó mình sẽ ra đi vĩnh viễn, thì khi còn sống ta sẽ cố gắng mà sống hết mình. Sống là cơ hội duy nhất để thực hiện những điều ta mong ước. Và trở về với cát bụi cũng là sự kết thúc cần có để cuộc sống của con người được kết lại, nó như món quà cuối cùng giải thoát con người khỏi vòng lặp vô tận của sự sống.

Mời các bạn xem đoạn trích cuộc trò chuyện của người mẹ trẻ mãi và người con đang đến tuổi gần đất xa trời để cảm nhận thông điệp mà phim muốn gởi đến.

Đã xong phần “chiêu dụ” của mình, bây giờ mời các bạn tìm xem phim nhé, bên trên là cảm nhận theo trí nhớ của mình về phim có sai sót mong các bạn góp ý để mình chỉnh sửa nhé. <3 <3

PS: Tất cả các hình và clip đều là mình sưu tầm được. 

Nhận xét

Có Thể Bạn Sẽ Thích