#18 Mùa Yêu..
Mùa Yêu..
Valentine là
mùa của tình yêu, hằng năm gần đến ngày này không biết bằng thế lực nào mình
luôn được nghe những câu chuyện tình yêu.
Năm nay toàn
là những câu chuyện đau lòng. Một mối tình lâu năm kết thúc bằng một cơn say nắng
với người mới gặp. Một mối tình vài tháng kết thúc bằng sự im lặng. Một mốt
tình từ thuở thiếu niên,càng lớn càng xa nhau, rồi chàng trai công khai người mới
chỉ một này sau khi chia tay tình cũ.
Lúc trước
mình sẽ cảm thấy hụt hẫng đau buồn thay cho họ, rồi mình còn cảm thấy chông
chênh một khoảng thời gian vì chuyện tình lỡ dỡ của người ta. Nhưng bây giờ
mình chỉ đơn giản nghĩ họ chưa gặp đúng người thôi.
Không đúng
người nên tình yêu của họ không đủ lớn để vượt qua những cám dỗ, tình cảm của họ
bên nhiều bên ít nên sẽ có người hết yêu trước người còn lại. Mối quan hệ của họ
không đủ vững có kẻ hở nên người khác mới len vào.
Nhiều người
nói với mình không bao giờ trong mối quan hệ yêu đương mà hai người cùng yêu đối
phương ngang bằng nhau. Sẽ luôn có một người thương người kia nhiều hơn, nên mới
có chuyện một người muốn ra đi còn người kia thì đau khổ. Người ta còn bảo mình
rằng con gái nếu không muốn chịu khổ sau này thì nhớ nên chọn người thương mình
nhiều hơn và đừng bao giờ yêu quá cuồng nhiệt một ai đó.
Vậy đó có phải
là tình yêu, không lẽ con gái thì không được phép yêu hết mình, chẳng lẽ đàn
ông chỉ toàn là những người tệ bạc?
Đối với mình
tình yêu là điều diệu kì nhất trên thế gian này. Nó là khởi nguồn của tất cả mọi
sự sống và tất cả muôn loài đều cần có tình yêu để lớn lên.
Từ hai người
xa lạ vì tình yêu mà gắn kết tạo nên tình thân, tạo ra thế hệ tiếp theo. Rồi thế
hệ tiếp theo lại lớn lên đem tình yêu họ được thấy, được nhận từ cha mẹ mình trao
tặng cho một người xa lạ khác. Cứ thế vòng tuần hoàn của tình yêu tiếp diễn. Thử
hỏi nếu không yêu thì người ta lấy đâu ra kiên nhẫn mà chăm lo cho nhau cơ chứ.
Thử hỏi nếu đứa trẻ không biết tình yêu là gì thì chúng làm sao trao đi nó được.
Thật tuyệt vời
biết bao khi biết được mình yêu một ai đó và người ta cũng yêu mình. Mình sẽ
không phải lấn cấn suy nghĩ rằng người ta có đang giận mình không, hay có đang
che giấu gì không, không phải tìm cách để bản thân luôn thú vị hòng níu chân người
đó, cungc chẳng cần phải chiêu trò để hâm nóng tình cảm. Toàn thời gian bên
nhau chỉ cần cùng ăn, cùng xem phim, cùng nhau nói chuyện hay chẳng cần làm gì
cả cũng thấy yên lòng.
Tình yêu màu
hồng đó mình học được trên phim, hai nhân vật chính đều vừa vặn yêu bằng nhau. Còn
ngoài đời thì mình chưa thấy được cặp đôi nào yêu nhau theo kiểu đó. Nhưng tự
trong lòng mình vẫn hy vọng tồn tại cái gọi là “Redamancy”, nó có nghĩa là tình
cảm được đáp lại bằng chính những gì mình cho đi.
Mình hy vọng
sẽ không còn phải nghe bất kì chuyện tình bi ai nào nữa. Nếu có chuyện tình nào
phải kết thức thì xin hãy kết thúc một cách ít tổn thương nhất.
Valentine lại
đến, mình chúc tất cả thế giới luôn yêu và được yêu, cũng chúc bản thân mình
tìm được “Redamancy” trong tình yêu tương lai vì mình muốn sống
trọn vẹn với tình yêu của mình và nhận lại được chính sự nhiệt thành đó.
Ps: Các bạn
có thể tham khảo định nghĩ của từ Redamacy ở link bên dưới
Nhận xét
Đăng nhận xét