Một thoáng ta rực rở ở nhân gian



Một thoáng ta rực rở ở nhân gian

Mình biết đến quyển sách này là nhờ Nhã Nam đã quảng bá cho nó quá thành công. Mỗi ngày lên FB đều thấy những tin về sách, lại thêm đọc được rất nhiều lời khen từ những tờ báo nước ngoài dành cho tác giả người Việt, làm mình cũng tò mò. Đến kho Tiki sale là mình ẳm em ấy về ngay. Mọi cảm nhận về sách trong bài viết này đều là từ cá nhân mình có sai sót, hay các bạn có ý muốn thảo luận thì nhẹ nhàng để lại cmt nhé.


Đều thứ nhất làm mình thích quyển sách ngay là nhờ vào bìa. Người ta thường bảo là đừng vội đánh giá một quyển sách qua bìa, nhưng trên thực tế đi hầu đi mua sách thì chỉ có thể nhìn bìa đoán nội dung. Bìa sách phát hành ở Việt Nam làm tròn nhiệm vụ của nó là nói lên tư tưởng của sách, có thể thấy hoa hướng dương to lớn như đang bị thiêu đốt bởi Mặt Trời, đó có thể là khoảnh khắc cuối cùng của nó nhưng cũng là khoảnh khắc sống động nhất rực rỡ nhất.


Tiếp theo, là vì nội dung sách, toàn bộ quyển sách như một quyển tự truyện của tác giả viết dưới dang thư gởi cho mẹ mình, người mẹ không biết chữ. Tác giả kể lại quá trình từ những ngày đầu nhập cư vào một đất nước xa lạ, đến thời thiếu niên sôi nổi trong âm thầm, rồi những biến cố trong cuộc sống của ba con người chỉ toàn phụ nữ và trẻ con. Cuốn sách không chỉ kể nên câu chuyện của chính tác giả mà nó đan xen vài câu chuyện khác của người mẹ người bà, người lính Mỹ sang Việt Nam.

Mạch truyện sẽ không liền mạch như chúng ta hay đọc tiểu thuyết đâu, nó như những ghi chép qua năm tháng được tác giả tổng kết lại, nó cho mình cảm nhận tác giả đã chắt góp qua thời gian, nhớ đến đâu cảm được gì thì ghi đó. Người đọc sẽ tự góp nhặt để thấy được toàn cảnh. Yên tâm không hề rối rắm đâu, bằng một cách nào đó những mảu cảm nhận những câu chuyện chắp vá đó vẫn theo một dòng thời gian chung. Chúng ta sẽ nắm được thôi.


Cuối cùng mình thích quyển này là ở cách tác giả cảm nhận mọi thứ diễn ra xung quanh. Từng giây phút trôi qua, từng hành động của con người hay của các sự vật xung quanh như sự tụ hợp của đàn bướm vua mỗi năm một lần đàn, những bông hoa màu tím hai bà cháu hái trộm ven đường, hay tiệm làm nail của mẹ nhưng mẩu hội thoại của mẹ với khách Tây.


Mình cảm nhận rằng dường như tác gải lúc nào cũng quan sát, cũng suy nghĩ và ghi chú lại những cảm nhận của riêng của bản thân mình. Tất cả mọi sự vật hiên tượng qua bộ lọc cảm nhận của tác giả đều mang một ý nghĩa. Nó không mới nhưng ít ai có đủ ngôn từ để diễn đạt thấu đáo cái mà ai cũng cảm nhận được.

Những câu từ của tác giả khi đọc qua sẽ gợi lên cảm giác đang xem một thướt phim nghệ thuật không lời với những khung hình được cân chỉnh hoàn hảo cùng với màu phim u buồn ám ảnh. Sau khi đoc sách mình không thể quên được một số khung cảnh được tác giả tả kể chi tiết như, khung cảnh buổi chiều hoàn hôn trên cánh đồng thuốc lá nhìn từ mái tôn, buổi chiều thu tác giả cùng Trevor chạy xe đạp loang quanh hay căn nhà của tác giả về đêm.


Suốt những thước phim ấy, thoảng đâu đó là tiếng nhạc chậm rãi du dương. Đó cũng chính là tiết tấu của cả cuốn sách, cuốn sách nhẹ nhàng miêu tả và kể lại mọi chuyện, như những lời tâm tình thủ thỉ, nhưng rất chi tiết, tác gải đào sâu mọi cảm xúc, mọi cảm giác nặn nó thành ngôn ngữ để diễn tả triệt để cảm nhận của mình. 

Chắc có lẽ vì vậy mà dù câu chuyện không có gì phức tạp nhưng nó vẫn làm mình nghĩ rất nhiều đến nó. Nếu có cơ hội mình sẽ tìm đọc bản tiếng Anh vì dù tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ nhưng sách được viết bằng tiếng Anh nên mình tò mò muốn biết.


Các bạn thử tìm đọc nhé, đọc chậm thôi. Chúc các bạn sẽ có được trải nghiệm đọc sách đầy chất nghệ thuật.


Nhận xét

Có Thể Bạn Sẽ Thích