#26 Liệu có thể gần nhau mãi..
Liệu có thể gần nhau mãi.
Mình thích ngồi xem phim cùng mẹ, xem hài cùng nhỏ em hàng xóm, hay những lần chạy ra đầu xóm có nhà nhỏ bạn xin quà bánh nó tự tay làm. Mình cũng yêu những ngày cả bọn chỉ mặc đồ ngủ cùng trộn bánh tráng cay xé rồi xuýt xoa vừa ăn vừa uống nước.
Những điều nhỏ bé ấy đôi lần khiến mình rơm rớm nước mắt khi nghĩ đến, ngay cả khi đang viết những dòng này mắt mình cũng cay cay vì nỗi xúc động, biết ơn và hạnh phúc chợt dâng lên trong lòng.
Thật tốt biết bao nếu những người thân thuộc sẽ bên nhau cả đời. Sẽ hạnh phúc nhường nào khi tất cả anh chị em bạn bè đều chia sẻ cuộc sống cùng nhau. Không cần phải chung nhà chung sân, chỉ cần cùng xóm cùng đường, đi đôi ba bước là thấy mặt nhau. Nhưng cuộc sống vẫn cứ trôi mỗi người ai cũng có những hoài bão riêng và luôn giữ trong lòng niềm khao khát tung bay chinh phục những chân trời mơ ước.
Liệu đã có bao giờ bạn nghĩ sẽ dời nhà đến nơi có lũ bạn mình đang sống để lũ trẻ con có bạn chơi cùng, hoặc đổi việc để được gần ba mẹ hơn một chút hay không. Hình như ai rồi cũng chọn rời đi cả. Dường như ai rồi cũng phải tập quen với cuộc sống một mình.
Trên đời có câu xa mặt cách lòng, làm sao mà không cách được khi ở xa thì còn thứ gì chung đâu mà chia sẻ. Mình không trách vì đó là quy luật của cuộc sống, như bồ công anh đủ ngày sẽ bay theo gió, như cánh hoa đào dù từ cùng một hoa, với vận tốc 5cm/s chỉ vài giây rơi xuống là đã rời ra nhau mãi mãi.
Nhưng nếu cố được mình sẽ vẫn cố chấp giữ những người mình yêu thương ở gần mình. Để vui buồn có nhau, để có thể nắm tay nhau đi chợ, hay nằm dài cùng xem phim, và nhất là khi tàn cuộc vui tất cả đều về cùng một xóm, không ai phải lầm lũi đi một mình đi dthật lâu, thật xa mới về đến nhà. Như vậy sẽ cô đơn lắm..
Nhận xét
Đăng nhận xét