#24 NHỮNG NỐT NHẠC NGẪU HỨNG
Hồi còn đi học mình từng làm một bài trắc nghiệm nghề nghiệp trên báo Hoa, kết quả cho thấy mình hợp với những ngành thiên về nghệ thuật. Mà hồi ấy, nghệ thuật trong mắt mình là cái gì đó xa thăm thẳm. Nó chỉ dành cho những bạn được luyện đàn từ nhỏ, những bạn có khiếu vẽ đẹp, hát hay, còn với gia đình mình thì cha mẹ chỉ mong con gái tốt nghiệp lớp 12 là được.
Bằng một cách kì diệu nào đó mình đậu đại học. Tất nhiên vẫn không có chuyện mình theo đuổi nghệ thuật vì mình không hề có tài năng lẫn đam mê. Nhưng ngành mình học có một học phần liên quan đến âm nhạc. Thế là lần đầu tiên trong cuộc đời, mình được học nhạc lí một cách đàng hoàng tử tế.
Sau khi hoàn thành học phần đó mình nhận ra rằng, âm nhạc nói riêng hay các môn nghệ thuật nói chung có rất nhiều quy tắc khi mới bắt đầu học. Dù vậy đến khi đã thành thạo các quy tắc thì người nghệ sĩ thường phá vỡ nó, hòa trộn nó, thậm chí là sáng tạo ra những lề lối, phong cách đặc trưng mới của họ. Khi mà nghiệm ra được quy luật này, mình thử áp nó vào mọi thứ và ngay lập tức mình tìm được nét tương đồng.
Nếu chúng ta nhìn rộng ra thì cuộc sống này chính là một môn nghệ thuật lớn kết hợp từ rất nhiều thanh âm và màu sắc.
Cuộc sống có rất nhiều quy luật riêng và khó có thể đổi. Nhưng những nghệ sĩ là chúng ta vẫn không ngừng phá vỡ những điều không thể, làm cho cuộc sống ngày càng nhộn nhịp hơn bằng cánh tạo ra những giai điệu, những dấu ấn riêng của mỗi người. Những gia điệu đó, dấu ấn đó sẽ góp vào bức tranh chung, bản nhạc chung của xã hội. Nhờ vậy ta mới tạo nên những điều không tưởng như trồng rau xanh ở sa mạc, mới có cách biến rác thải thành điện năng.
Nói hẹp lại cho gần gũi, tất cả những công việc chúng ta làm đều có thể là một môn nghệ thuật và ai cũng có thể là nghệ sĩ.
Đơn cử là môn nghệ thuật viết. Viết có quy tắc chứ, nào là có chính tả, ngữ pháp, có cấu trúc câu, có thể loại, có cách lập dàn ý. Nhưng khi qua giai đoạn tập viết rồi thì ta sẽ có cho mình quy trình viết riêng, phong cách cá nhân, giọng điệu văn chương cũng đậm chất thương hiệu của mỗi người. Lúc đó, ta gọi người viết là nghệ sĩ được chưa nhỉ?
Thu lại nhỏ hơn nữa. Hãy nhìn bức hình minh họa phía dưới kia, đập ngay vào mắt mình là những đường sọc ngựa vằn ngay ngắn tượng trưng cho những quy tắc. Dẫu vậy rải trên nó là những người đi qua đường ngẫu nhiên.
Họ qua đường một mình, họ kết thành cặp, họ tụm thành nhóm, họ cười họ nói, họ trầm tư. Có người đi thẳng cũng có người chọn đường chéo mà đi. Người thì giẫm lên vạch trắng, người thì chân lọt thõm ở khoảng giữa.
Ngắm họ hồi lâu mình cảm thấy như đang nhìn vào một bản nhạc với các nốt nhạc đầy màu sắc được thả vào ngẫu hứng. Tất cả hòa lại tạo thành một tấm ảnh theo mình là khá ấn tượng. Nó gợi cho mình về sự quy tắc, bất quy tắc và giao thoa của vạn vật.
Vậy đó, mình tin giữa ranh giới của những quy luật mình đang học luôn có chỗ cho những khoảng giao nhau, nếu như hiểu đủ rõ, rót đủ tự tin thì ta sẽ bước được đến đó và sẽ bắt được những ý tưởng bất ngờ đang đợi.
Nhận xét
Đăng nhận xét