CÂY CAM NGỌT CỦA TÔI

CÂY CAM NGỌT CỦA TÔI

Đây là một tác phẩm văn học kinh điển của Brazil, quyển sách là tự truyện của tác giả José.. về thời ấu thơ khó nhọc của mình khi sống trong gia đình anh chị em nghèo túng, với sự nhạy cảm của mình, cậu bé muốn trở thành một nhà thơ cổ đeo nơ bướm. Cậu bé có sự tưởng tượng phong phú và tài quãng giao, bằng những điều đáng quý sẵn có đó cậu đã làm cho cuộc sống thường ngày của mình trở nên phong phú khi tưởng tượng cây cam ngọt sau nhà là một người bạn có thể nói chuyện, rồi sau đó kết bạn với một người bạn lớn khác làm thay đổi cả cuộc đời cậu sau này.

Cây cam ngọt trong truyện chính là hiện thân cho sự trong sáng trong tâm hồn của cậu bé nghèo. Chứ không phải như mọi người vẫn thường nói với cậu rằng có con quỹ Satan trong đầu cậu súi bẫy cậu làm những trò phá phách. Mà nói cho cùng trẻ con tuổi đó đứa nào chẳng phá phách, nhưng cậu thiếu một người kề cận lắng nghe và khuyên bảo vì ai cũng bận mưu sinh. Đứa trẻ cũng có cần gì nhiều ngoài bánh kẹo và thời gian với người nó thích. Những lần cậu làm gì đó sai hay khác thường là mập tức phải chịu đòn roi. Thế rồi cậu có cây cam ngọt của mình cậu chắt chiu tất cả sự trìu mến để chăm sóc nó, trang trí nó, trò chuyện với nó.

Mình rất bất ngờ vì qua cái nhìn của một cậu bé 5 tuổi mà cái nghèo được khắc họa rõ nét. Mình cảm thấy được sự tình cảm của cậu, khi cậu biết buồn giận bản thân lúc lỡ lời làm Cha tổn thương, lúc cậu chơi với Vua Luís của cậu, và đi làm hát rong để đem tập bài hát về cho chị Glória. Cậu luôn yêu thương người khác bằng tất cả những gì mình có. Điều đó thật đáng quý nhưng cũng là điều tiếc nhất khi cậu phải trưởng thành sớm vậy.

Khoảng thời gian bầu bạn với ông Bồ có lẽ là giai đoạn tươi sáng nhất cuộc đời cậu, nó làm cho cậu hiểu rõ hơn sự trìu mến và lòng nhân hậu là gì, để cậu sống đúng với tuổi và trải hết những suy nghĩ của mình ra ánh sáng. Bên cạnh đó nó còn giúp cậu bé hình thành khuôn mẫu người cha trong cậu.

Dù trước đó ông Bồ đánh cậu vì cậu bám càng xe ông làm cậu hận ông không để đâu cho hết, nhưng sau đó cũng chính ông đã giúp cậu đi bác sĩ chữa cái chân đau, khi cậu không dám cho nhà biết. Từ đó tình bạn bắt đầu. Lúc đầu mình nghĩ đơn giản Zezé thích đi cùng ông Bồ vì ông giàu có, cho cậu đi xe sang, ăn bánh kẹo và dắt cậu đi chơi, nhưng khi đọc càng về cuối mình hiểu được cậu không cần những thứ đó lắm cái cậu cần là thời gian và không gian lớn lên, cái mà Cha cậu cũng có nhưng chỉ dùng cho sòng bạc.

Ông Bồ giờ đây chính là cây cam ngọt của cậu bé. Cậu có thể chia sẻ cho ông tất cả mọi điều và cảm nhận được sự yêu thương thấu hiểu của ông. Đến đoạn cuối khi biết tin ông Bồ không còn trên cõi đời này nữa cậu bé suy sụp đó cũng là thời khác cây cam ngọt của cậu bị chặt đi trong ý niệm, những sự trìu mến ngọt ngào cậu có được từ cái cây của mình, từ người bạn của mình từ sự trong sáng của mình đều biến mất. Qua đêm đó tuổi thơ của cậu đã thật sự kết thúc.




Không một ai biết không một ai hiểu cứ thế dù chưa bị chặt đi Pinkie Cây cam ngọt của cậu không bao giờ nói chuyện nữa.

Trước khi đọc truyện mình nghĩ mình sẽ khóc nhiều lắm vì tất cả các reviewer đều nói vậy, nhưng khi đọc đoạn làm mình cảm động nhất chính là đoạn Zezé tặng Cha mình bao thuốc lá, hối lỗi với Cha cậu hiểu và đút súp cho cậu ăn, không đánh mắng mà diệu dàng với cậu. Đoạn đó làm mình thấy tình cảm gia đình thật ấm áp, Zezé thật là một đứa trẻ hiểu chuyện. Đó là trong số ít những lần Cha cậu không để cho cái nghèo điều khiển mình.

Trong khi đọc truyện mình cũng dần dần khám phá lại tuổi thơ của mình và ngộ ra một điều những đứa trẻ hay nghĩ nhiều rất dễ bị ảnh hưởng tư những lời nói của người lớn xung quanh. Mình lại càng thương Zezé hơn, cậu đã thật sự biết quá nhiều những điều đó làm cho cái nghèo thành gánh nặng ghì trên đôi vai của cậu, thật may khi Zezé có tâm hồn nhạy cảm, thật may khi cậu đã gặp được ông Bồ và hiểu được giá trị của mình nếu như không có lẽ cậu đã tự kết thúc cuộc sống của mình sau những trận đòn roi vì cảm thấy mình không xứng đáng được hạnh phúc, cảm thấy mình bị Chúa Hài Đồng ghét bỏ.


Cuối cùng lời tựa của sách làm mình ám ảnh mãi, trong truyện em trai và chị gái thân thiết với Zezé là ..... đã tự kết liễu đời mình ở tuổi còn rất trẻ vì không cảm thấy cuộc đời này đáng sống, có lẽ một mình tác giả không đủ để đem vị ngọt của cây cam len lỏi vào tâm hồn những người thân.

Mình hy vọng đứa trẻ nào trên Thế giới cũng sẽ có được Cây cam ngọt của riêng mình để tưởi thơ của các em được an ủi và được kéo dài thêm một chút nữa. 


Nhận xét

Có Thể Bạn Sẽ Thích