My liberation notes - Nhật kí tự do của tôi
My liberation notes - Nhật kí tự do của tôi
Phim này được ra mắt vào khoảng mùa hè hai năm về trước cũng khoảng thời gian này. Lúc đó mình đang làm gì nhỉ. Lúc đó cuộc sống của mình chỉ mới bắt đầu lại sau đợt dịch dài đăng đẵng. Mình sống quá vội để xem phim. Nên dù nó có được giới phê bình đánh giá cao hay các mọt phim "khuyến xem" mình cũng chưa sẵn sàng.
Cho đến thời điểm hiện tại, có lẽ thời cơ đã đến. Mình xem phim và cảm thấy đồng cảm sâu sắc với chị em nhà Yeom, Mi Jeong, Gi Jeong, Chang Hee.
Phim là lát cắt câu chuyện bình thường của ba chị em nhà quê sống ở ngoại ô Seoul, không đủ xa để thuê nhà, nhưng quá xa để tiệc tùng chè chén với bạn bè ban đêm. Cả ba đánh vật với những chuyến tàu điện, những chuyến buýt để đi đi về về từ văn phòng làm việc ở thành phố mỗi ngày. Gia cảnh bình thường, không nghèo túng thiếu ăn, nhưng cũng không dư dã để có xe riêng cho đỡ nhọc. Nhà làm nông, bố kiệm lời, khô khan, mẹ tần tảo, ba người con cũng chẳng dám mơ ước gì cao xa.
Cứ thế cuộc sống cứ trôi, cho đến ngày có một chàng trai kì lạ là anh Gu đến làm, anh này cũng ít nói, bị nghiện rượu, mà chăm làm. Chẳng hiểu cơ duyên gì mà lại đồng điệu với cô út nhà chủ. Thế rồi hai người cùng ghét loài người sóng đôi cố gắng từng bước, từng bước khó nhọc lê bản thân mình sống tiếp.
Khúc này anh Gu tinh tế lắm nè, qua nhà cô út ăn cơm thấy hình cô út ngồi ở đây hồi nhỏ, cái bữa sau dắt cô út đi tới chỗ đó liền. Cô út từng tưởng tượng có người ngồi với mình thì nay đã có.
Nhịp phim rất chậm, rất ít lời thoại, chẳng có lời mật ngọt nào được nói ra, nam chính tạo hình cũng chẳng tươm tất sang trọng như những phim khác. Toàn phim chỉ có những nói lời kì lạ đến đau lòng. Mình nghĩ có lẽ nếu mình trẻ hơn sẽ chẳng thể coi nổi 16 tập phim này.
Khi xem phim, mình thấy một số khía cạnh của bản thân hiện lên trong cả ba chị em nhân vật chính.
Thứ nhất, là Mi Jeong. Có nhiều đoạn phim mình đã phải che miệng vì cảm thấy như biên kịch đang đọc suy nghĩ của mình. Những suy nghĩ này mình chỉ viết trong nhật kí hoặc nghĩ trong đầu. Vậy mà trên thế gian này cũng có những người suy nghĩ như mình nhỉ.
Nếu như nhìn nhận Mi Jeong là người hiền lành, khờ khạo thì hoàn toàn không đúng. Nội tâm cô rất mạnh mẽ, bằng chứng là cô rất ít bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh, cô biết mình muốn gì cần gì và làm sao để xoay sở mọi thứ. Cô không quan tâm anh Gu là người như thế nào vì cô rất can đảm, chỉ cần biết hai người đồng điệu là đủ.
Những suy nghĩ của cô kì lạ nên chẳng bao giờ cô chia sẻ với ai, cho đến khi gặp anh cô nói nhiều hơn hẳn, bù lại cho anh Gu lâu lâu chỉ hé vài lời. Cặp đôi rất hoàn hảo, người nói người nghe. Cô là người chỉ đường và bảo vệ anh Gu giúp anh lạc quan hơn. Còn anh Gu chính là cái neo giúp cô giữ mình không bộc phát. Nếu ở một bộ phim siêu anh hùng nào đó có lẽ Mi Jeong không phải vai chính mà chính là vai phản diện, còn anh Gu sẽ là đao phủ "sùng bái" cô bằng mọi giá.
Thứ hai, là Gi Jeong, chị cả trong nhà. Lớn tuổi rồi, chưa yêu ai, khao khát được yêu trước khi mùa đông lạnh lẽo sang, nhưng kén cá chọn canh, không có kinh nghiệm yêu đương, nên ngây thơ có sao nói vậy, tình cảm hiện rõ trên mặt và tóc của chị là để chị trút giận lên, chị còn hay vạ miệng khi uống rượu nữa. Suy nghĩ của chị cũng kì lạ không kém đó nha, chị có màn chữa ngượng khi bị từ chối sau tỏ tình đi vào lòng đất luôn.
Đó là tỏ tình bị từ chối sợ quê nên chị nhờ hai đứa em chạy xe máy cả trăm cây lên tông chị trước mặt crush để chị giải bộ mất trí nhớ cho đỡ quê, nào ngờ đầu không đập xuống đất mà bị trẹo tay. Tội chị tôi.
Mình thấy bản thân mình khi thích hay không thích một ai đó sẽ y như chị gái này. Không biết chiêu trò, không biết che giấu, không lằng nhằng khi không có tình cảm. Mình đã từng từ chối một anh thẳng thừng vì thích mình, không nghĩ đến cảm xúc của anh ấy, nên có lẽ mình cũng đang bị trừng phạt giống như chị Gi Jeong, mãi không có người yêu =)))))
Mình cũng như bà chị này, năm lớp 10 thất tình đi cắt tóc ngắn. Coi khùng điên chưa, mình cũng nghĩ chỉ có cái tóc thì mình mới toàn quyền quyết định được thôi.
Thật may khi cuối cùng cũng có người cảm thấy chị rất chân thành.
Mình rất thích đoạn này, "Somaek", phát âm giống từ Soulmate trong tiếng Anh, đó là mình tự suy diễn đó chứ ý đồ của đạo diễn không biết có phải như vậy không nữa. =)))) Đây cũng là buổi hai người xác định hẹn hò vì anh này thấy thoải mái khi ở gần chị.
Cuối cùng là Chang Hee, mình thương nhân vật này nhất. Anh là con trai trong nhà, mang nhiều kì vọng của bố mẹ, nhưng không có điều kiện phát triển, mình cảm thấy cuộc sống của anh là gần với cuộc sống của mình nhất.
Anh không dám có người yêu không phải tự ti vì gia cảnh, mà vì biết được rằng gia cảnh của mình và khả năng của mình không thể là chỗ dựa cho bất kì ai, nếu anh kết hôn có gia đình riêng thì cuộc sống của anh sẽ lặp lại chính như anh bây giờ.
Anh ý thức được rằng mình không tài giỏi, mình bình thường, nhưng cũng ý thức được rằng mình là một bản thể không muốn đi theo số đông anh muốn sống cuộc sống bình dị của riêng mình, vì khi ở một mình anh mới được là anh, có không gian suy nghĩ. Mình nhớ có đoạn anh mượn xe xịn của anh Gu chạy, từ khi có xe anh mới có thời gian, không gian cho riêng mình.
Cuộc đời của anh tình cờ đi theo những hướng anh không ngờ tới, như tình cờ có mặt khi người thân trút hơi thở cuối cùng, tận ba lần. Anh luôn muốn có xe hơi riêng, nhưng rốt cuộc lại đi xe đạp. Rồi anh may mắn mua được của hàng tiện lợi và bắt đầu kinh doanh, cuối phim anh bị dòng người đẩy vào lớp học mai táng, thay vì ngồi ở lớp học lịch sử như anh muốn. Thế đó dù muốn dù không cuộc sống vẫn chảy vẫn cuốn anh đi và dù muốn dù không anh cũng dần chấp nhận những điều đến với mình.
Phim kết thúc khi cuộc sống của cả ba vẫn tiếp tục trôi đi, Mi Jeong có thật sự được tự do, Gi Jeong vẫn chưa thể kết hôn với bạn trai nhưng vẫn hẹn hò vì anh vẫn còn hai người chị gái và con gái tuổi dậy thì. Còn Chang Hee, thì chấp nhận cuộc sống bình thường của mình làm chỗ dựa cho cô bạn thân mỗi lần cô vấp ngã.
Có lẽ tự do ở đây không có nghĩa là hạnh phúc đến tận cùng, mà là tự do tìm kiếm bản thân mình, đeo đuổi cách sống của riêng mình, biết được mình như thế nào để chấp nhận như Chang Hee, thay đổi, thử thách mình như Gi Jeong hay tận hưởng từng phút giây bồi hồi nhỏ nhặt mà cuộc sống đem lại như Mi Jeong và anh Gu. Mình nghĩ đó là ý nghĩa của tự do thật sự, tự do với chính mình.
Mô típ phim khác hẳn với những phim mình từng xem. Cảnh quay cũng không đẹp lung linh, trừ những đoạn đồng cỏ xanh mướt hay đồi cỏ lau thơ mộng, nói chung là mấy cảnh dưới quê, nhưng mà góc máy rất chất lượng, thể hiện nội tâm của nhân vật rõ nét. Mình gởi các bạn một cảnh mà mình tâm đắc nhất. Ba nhân viên hướng nội đi cà phê chung, mỗi người một khung nhìn mưa, vì họ cảm thấy ngồi đối diện nhìn nhau không có chút gì là thoải mái.
Phim chân thật trần trụi, kì lạ, day dứt đầy trăn trở đối với mình - một đứa bị ô dề thinking =))))). Mình không biết khuyên các bạn nên xem phim này vào thời điểm nào trong đời, mình nghĩ là đúng thời điểm nó sẽ tìm đến các bạn... =]]]]
Nhận xét
Đăng nhận xét